Đó là thời gian khủng hoảng của chapter Pioneer. Các thành viên khó thay đổi thói quen cũ của mình, khó thực hiện cam kết và cứ rơi rụng dần. Chỉ còn vài người tới các buổi họp hàng tuần. Sau đó, tôi quyết định vào TP. Hồ Chí Minh để học khóa học Giám đốc Đại sứ BNI. Năm 2011, BNI ở TP. Hồ Chí Minh hoạt động mạnh mẽ. Họ đã có 6 chapter, đạt được những thành tựu rực rỡ. Họ cũng luôn cập nhật và ứng dụng những kiến thức mới, trong khi đó chapter ở Hà Nội thì khó chấp nhận cái mới và vận hành ì ạch.
Học xong chương trình ở TP. Hồ Chí Minh về Giám đốc và Đại sứ BNI, tôi mới hiểu ra rằng, làm BNI không phải như những gì mình nghĩ và làm ở Hà Nội. Lúc đó, người dẫn dắt BNI ở Hà Nội là anh Vũ Hồng Thái cũng đã mở thêm một chapter nữa ở Hà Nội là Capital, tuy nhiên hoạt động vẫn chưa mạnh. Vả lại quy trình làm BNI thời đó cũng khá đơn giản, không được cập nhật kiến thức mới thường xuyên, hệ thống đào tạo của BNI chưa được cập nhật liên tục như bây giờ, khiến hoạt động khó hiệu quả.
Khi tôi nhận tái cấu trúc chapter này, ngay từ đầu đã vấp phải không ít trở ngại. Thành viên của chapter đều là những doanh nghiệp sản xuất lớn, doanh thu triệu USD. Họ tới với BNI, mang theo tâm lý “hội hè” cho vui, không ai quá kỳ vọng tăng doanh thu và lợi nhuận từ việc tham gia BNI. Hầu hết các thành viên đều phản đối giải pháp tái cấu trúc của tôi và Ban điều hành, bởi thành viên cho rằng, họ sẽ bị gò bó, phải chịu sức ép mang tới các lời giới thiệu cơ hội kinh doanh mới mỗi tuần, phải thực hiện cam kết nghiêm ngặt, phải học để nâng tầm mình lên qua thời gian. Thậm chí một thành viên đã trao đổi thẳng Ban điều hành rằng, các anh không muốn thực hiện việc tái cấu trúc này, các anh ghét những gì bắt buộc, các anh đến với BNI là để chơi với nhau cho vui mà thôi, không vui thì ở nhà!
Nhưng rồi chúng tôi cũng đưa ra được thống nhất chung đó là cần phải làm đúng theo quy trình của BNI mới có hiệu quả. Và một vài điều thay đổi rất nhỏ nhưng đã mang tới cho chúng tôi kết quả lớn. Ví dụ như: Trước kia cứ anh chị nào có cơ hội mang đến thì giơ tay, anh nào không mang đến gì cũng không sao, nhưng bây giờ, nếu hôm nào không có cơ hội mang theo thì các anh chị tự đứng lên và nói: “Hôm nay tôi chưa tìm được cơ hội nào cho các bạn, tôi hứa sẽ mang tới hai cơ hội vào tuần sau”. Khi đã hứa rồi, thì thành viên tự ràng mình vào trách nhiệm, phải thay đổi và nỗ lực đi tìm cơ hội mang đến, rồi dần dà thành thói quen, và sau một thời gian thì trở thành kỹ năng tìm kiếm cơ hội ở mọi lúc và mọi nơi. Đó là hoạt động cốt lõi của BNI. Nếu buông lơi thì sau một thời gian, ắt hoạt động của tổ chức sẽ rơi vào tình trạng “đầu voi đuôi chuột”.
Tôi và Ban điều hành đã bị “ném đá” thực sự, tôi rất mệt mỏi, căng thẳng và quá sức. Nhưng tôi đã vượt qua bằng tình yêu với mọi thành viên. Bằng tình yêu thương, kiên định mục tiêu, kết quả mà tôi nhận được thật xứng đáng. Mọi người trong chapter cuối cùng chấp nhận cuộc chơi, cách thức chơi mới, không khí làm việc mới. Sau 6 tháng tiếp quản chapter Pioneer, tôi đã vinh dự nhận giải Cống hiến của BNI vì những thành tựu mà chapter đạt được. Khi tôi bàn giao lại chapter Pioneer cho vị Chủ tịch khác, thì số thành viên của chapter đạt con số 35 thành viên. Từ một chapter bị khủng hoảng suýt phải tan rã, nó đã sống dậy thành hiện tượng của BNI miền Bắc. Đó là một trải nghiệm thật hạnh phúc.