Buổi họp tuần đó, chúng tôi chia nhau ba chị em gọi cho từng anh chị, đảm bảo việc có mặt của nhiều thành viên nhất có thể. Điều hành buổi họp là cựu Chủ tịch Đinh Thái Sơn và tôi. Đây là buổi họp căng thẳng và đầy khó khăn của tôi và bạn Sơn. Tuy nhiên, chúng tôi đã cùng nhau bàn bạc và thống nhất trước đó nên vẫn phối hợp ăn ý và thành công.
Có hai câu hỏi đặt ra là:
– Anh chị thấy hiện trạng của chapter có hiệu quả không?
– Theo anh chị chúng ta cần thay đổi hay không? Nếu có thì đó là điều gì?
Mỗi người có hai phút để trình bày ý kiến:
Với câu hỏi số 1 thì mọi thành viên đều nói là tôi thấy không hiệu quả.
Với câu hỏi số 2: Số lượng thành viên đề nghị thay đổi nhiều nhất là “Nên thay đổi quy trình họp 20 bước” bởi vì theo họ thấy thì nó trở nên nhàm chán. Có người đề xuất mời thêm diễn giả nổi tiếng đến nói chuyện, có người đề xuất nên có thêm tiết mục ca nhạc hoặc văn nghệ vào cho hứng khởi… và rất nhiều đề xuất khác mà tôi không nhớ hết.
Sau khi thảo luận, từng thành viên đều được đóng góp ý kiến, tôi và Sơn đã dẫn dắt các thành viên vào việc tuân thủ quy trình của BNI thì gay cấn bắt đầu xuất hiện tại đây. Một vài anh chị có sự ảnh hưởng trong chapter đứng phắt dậy trong buổi họp phản đối việc đưa KPI vào cho từng thành viên, họp đúng giờ và rất phản đối việc biểu dương khen thưởng hàng tuần. Theo các anh chị ấy thì đó là điều không cần thiết, vì chúng ta đều là doanh nhân (business man) rồi nên không phải trẻ con mà phải khen thưởng. BNI là nơi vui vẻ thì tham gia, chứ đến đây không nhằm mục đích kiếm tiền. Nếu cứ áp lực như vậy thì họ sẽ cùng nhau xin nghỉ. Lúc đó tôi ước gì, mình có cái mũ bảo hiểm mà đội, cảm giác như mình đang đứng trước một chiến trường đạn bay vèo vèo qua tai. Tôi nhìn sang bạn Sơn để tìm kiếm sự phối hợp ăn ý. Bạn Sơn thì kinh nghiệm điều hành buổi họp “siêu” hơn tôi rất nhiều, bạn ấy nói rằng, nếu những vấn đề nào chưa thống nhất được thì chúng ta sẽ bàn bạc tiếp vào thời gian sau.
Không khí có vẻ nhẹ nhàng hơn một chút. Thế là thống nhất được hai việc, cần phải thay đổi để mang lại hiệu quả và hợp lý hoá việc không tham gia của các anh chị nghỉ quá lâu vì bận rộn. Chị Lê Phương Thảo là trưởng ban thành viên (MC) phải làm công việc: gọi điện hỏi han thành viên nghỉ quá lâu, xem họ bận rộn vì lý do gì; mọi người trong chapter rất nhớ, và mong anh chị tham gia họp để khỏi quên anh chị… và gửi thư cảnh báo để họ nắm được rằng họ đã nghỉ quá quy định (trong BNI hồi đó quy định thành viên không được phép nghỉ quá ba lần trong thời gian sáu tháng, nếu có phải cử người đi thay. Người đi thay cũng không được quá 10% tổng thời gian). Chị Thảo làm việc này rất tốt, chị gọi điện cho từng người, chị cũng phân công tôi và chị Nga chăm sóc các anh chị còn lại. Cũng có thành viên, gọi điện mãi không được, chị Thảo đành phải gửi thư cảm ơn họ và hẹn họ tham gia lại chapter dịp khác. Nhưng chính anh thành viên đó, sau khi gửi thư đóng cửa ngành nghề trong chapter thì tuần sau lại xuất hiện. Tôi nhớ, lúc bắt đầu buổi họp được khoảng vài phút thì anh ấy mới tới. Chị Thảo nháy tôi ra, bảo là bây giờ chị phải làm gì, tôi thấy chị có vẻ lo lắng. Tuy nhiên, tôi lại tư vấn chị cứ nhẹ nhàng nói chuyện với anh ấy sau buổi họp về công việc tái cấu trúc mà cả chapter đã đồng ý, và việc chị ấy đã gọi điện, nhắn tin và email thế nào, nhưng không nhận được thông tin phản hồi. Sau buổi nói chuyện rất chân tình này, anh ấy đã hiểu ra rằng vì quá bận rộn nên anh ấy xin được giữ mối quan hệ với chapter để cần gì thì hỗ trợ.
BNI là thế, nhờ có BNI chúng ta có thêm những người bạn, tri kỷ, cộng sự, luôn cùng nhau chia sẻ ngọt bùi, cay đắng và vượt qua sóng gió. Đó là điểm mạnh và khác biệt nhất của tổ chức BNI, đó là môi trường hun đúc bản lĩnh, thách thức, yêu thương và dạy cho chúng ta bài học về sự kiên nhẫn chưa từng có. Nếu anh chị đã là thành viên BNI thì đó là điều may mắn của cuộc đời. Nếu anh chị chưa làm Chủ tịch chapter thì cơ hội vẫn còn ở phía trước. Ở trong BNI, khi bạn cho đi chân thành bạn nhận về tình bạn, khi bạn cho đi thời gian, bạn nhận về tình cảm sẻ chia, khi bạn cho đi trải nghiệm bạn nhận về uy tín, khi bạn cho đi tri thức bạn nhận về sự tôn trọng. Trên tất cả mọi điều, bắt đầu từ bạn bởi vì hành trình nhận về bắt đầu từ khi bạn cho đi. Vũ trụ công bằng và luôn mang lại cho bạn nhiều hơn những gì bạn đã thực sự cho đi.
Tôi ngay sau đó cảm thấy cần phải thay đổi và bổ sung thêm nhiều các hoạt động để buổi họp năng lượng và tạo ra sự hứng thú cho thành viên nhiều hơn. Và đúng là muốn là được, tôi tìm thấy 46 phương pháp kích thích buổi họp hiệu quả hơn, tôi say sưa nghiên cứu, tự dịch tài liệu và áp dụng hàng tuần. Các anh, chị thành viên háo hức và chờ đợi đến thứ 5 để được gặp nhau. Và câu đầu tiên của mỗi buổi sáng tôi đều nhận được chính là “Chủ tịch ơi, hôm nay chúng mình chơi trò gì trong phần 60 giây thế?”. Để áp dụng được các chiêu này, Ban LT cần dành thêm nhiều thời gian hơn cho việc chuẩn bị buổi họp. Nhưng thực sự là hào hứng với tất cả mọi người. Khách mời đến thăm chapter rất khoái cách chúng tôi làm vừa vui vẻ, lại hiệu quả và vô cùng chuyên nghiệp.
Tôi cho rằng tôi luôn gặp may mắn, làm Chủ tịch tôi có Ban LT tuyệt vời, thành viên tuyệt vời bên cạnh, chính các anh, chị mới là những hòn đá tảng tạo dựng nên thành trì của BNI Pioneer theo từng năm tháng. Trên thực tế, đúng là như vậy, nếu như anh chị làm Chủ tịch mà luôn gồng lưng gánh vác công việc một mình thì không thể thành công được. Việc duy nhất tôi đã làm được chỉ là khơi dậy được sự tập trung năng lượng và trí tuệ của từng thành viên, rồi sau đó niềm tự hào là thành viên của chapter cũng từ đó mà phát triển không ngừng. Trong doanh nghiệp cũng thế, nếu bạn là chủ doanh nghiệp, thứ bạn cần là tạo ra bánh đà để nó hoạt động theo quán tính thì đó chính là thành trì vững chắc tạo nên nền tảng của sự thành công.
Bạn sẽ may mắn hơn rất nhiều ở trong BNI khi bạn làm Chủ tịch một chapter. Khi bạn tin bạn sẽ thấy, nếu bạn thấy bạn sẽ tin. Mọi thứ ở trong đầu sẽ có trên tay của bạn.